Get your own Chat Box! Go Large!


hello

welcome to bach khoa family

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011

Cơ đốc nhân

Thơ của CAROL WIMMER
Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi không gào thét lên: “Tôi đã được cứu!”
Tôi thì thầm: “Tôi bị hư mất!

Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi không nói như một người tự cao,
Tôi xưng nhận rằng tôi luôn vấp ngã
Cần Đức Chúa Trời hướng dẫn tôi.

Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi không cố gắng làm cho mình mạnh mẽ
Tôi xưng nhận rằng tôi yếu đuối,
Và cầu nguyện cho có sức mạnh để tiến lên.

Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi không khoe khoang về sự thành công
Tôi chấp nhận rằng tôi có thất bại
Và không bao giờ có thể tự trả nợ tội.

Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi không nghĩ tôi là người biết tất cả
Tôi dâng lên sự bối rối của tôi.
Cầu xin được dạy dỗ cách khiêm nhường.

Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi không tuyên bố là tôi trọn vẹn
Những thói hư của tôi nhiều không kể xiết
Nhưng Đức Chúa Trời thấy tôi có giá trị.

Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi vẫn cảm thấy có nhiều đau đớn.
Tôi luôn trình dâng nỗi buồn của tôi.
Đó là lí do tại sao tôi tìm kiếm danh Ngài.

Khi tôi nói: “Tôi là một Cơ đốc nhân.”
Tôi không muốn phán xét ai.
Tôi không có thẩm quyền...
Tôi chỉ biết tôi được Chúa yêu.


Làm một Cơ Đốc Nhân có nghĩa là bạn phải đầu phục Chúa và bước đi với Chúa mỗi ngày

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét